Vào nhà nghỉ đêm Giáng sinh cùng g;á;i mới quen 3 tuần, trai văn phòng sợ đến già

Tôi là An Nguyên, 25 tuổi, chuyên viên công nghệ của một công ty viễn thông quy mô lớn tại Hà Nội. Trong mắt chị em nơi công sở, tôi vốn được coi là “nam thần văn phòng” – vừa đẹp trai vừa có khả năng chuyên môn. Tôi cũng rất tự tin vì là

Tôi là An Nguyên, 25 tuổi, chuyên viên công nghệ của một công ty viễn thông quy mô lớn tại Hà Nội. Trong mắt chị em nơi công sở, tôi vốn được coi là “nam thần văn phòng” – vừa đẹp trai vừa có khả năng chuyên môn. Tôi cũng rất tự tin vì là trai phố, gia đình có điều kiện.

Nhìn tôi thế này, ai cũng nghĩ tôi là “hoa đã có chủ”, nhưng thực tế là tôi vẫn chưa có bạn gái. Trong công ty một vài em gái cũng bật đèn xanh nhưng tôi ngó lơ, bởi suy nghĩ “con thầy, vợ bạn, gái cơ quan”, cứ tránh xa là tốt nhất. Hai là, gái văn phòng chỗ tôi có phần kín đáo và cứng nhắc quá, tôi không thích.

Mẫu phụ nữ của tôi phải là những cô chân dài, gợi cảm, cá tính táo bạo, như thế mới thú vị. Tôi đang trong quá trình “tìm kiếm người trong mộng” và cho đến một ngày, tôi nghĩ mình đã tìm được rồi…
“Săn” nhà nghỉ đêm Giáng sinh cùng gái lạ, trai văn phòng sợ đến già - 1Tôi và cô gái quen qua mạng đã có một đêm nồng cháy (Ảnh minh hoạ: News).

Tôi quen cô ấy qua… mạng xã hội. Tôi là dân công nghệ, thường xuyên ngồi trước màn hình máy tính, còn cô ấy gửi tin nhắn giới thiệu tour du lịch. Bình thường, là tôi sẽ xoá, chặn ngay lập tức những tin nhắn gửi hàng loạt như vậy.

Nhưng lần này, di chuột đến nút xoá, tôi lại dừng lại, nhìn ảnh ở cửa sổ chát rồi bấm vào tấm ảnh. Một gương mặt đẹp sắc sảo với đôi môi hờn dỗi hiện ra. Tôi thấy lòng mình chợt xao xuyến.

Không dám chắc đó là hình ảnh thật của người gửi tin nhắn nhưng tôi vẫn gõ đáp lời, hỏi thêm về tour du lịch. Người bên kia cũng nhiệt tình trả lời. Nhắn qua nhắn lại, tôi như bị hút vào cách trò chuyện thông minh, dí dỏm và thấu hiểu của đối phương.

Rồi tôi hỏi han cô ấy nhiều hơn. Cô nói mình là Vân Hương, 24 tuổi, nhân viên một công ty về lữ hành. Tôi cũng từng nghĩ mọi chuyện chỉ dừng lại ở những tin nhắn giải trí. Bản thân cũng không định đi sâu hơn vào mối quan hệ trên mạng xã hội.

Nhưng, một ngày tôi nhận ra, ngày nào không nhắn tin, trò chuyện với cô ấy, tôi thấy thiếu thiếu thứ gì. Bất chợt, đang lúc làm việc, tôi lại nhớ câu cô ấy từng nhắn, khiến bản thân tự cười một mình.

Rồi khi thấy cô ấy để trạng thái “Giáng sinh cô đơn…”, tôi hỏi liều: “Đi cà phê cùng anh đêm Giáng sinh nhé!”. Cô im lặng, mãi mới nhắn: “Không sợ bạn gái anh ghen à?”. “Anh chưa có bạn gái, còn em?”, tôi nhắn lại. Cô trả lời: “Em làm gì đã có người yêu. Em đang sợ ế đây này”… Chúng tôi cùng để biểu tượng mặt cười…

Tôi hẹn Vân Hương 6h tối cùng đi ăn, rồi đi cà phê, đi Nhà thờ Lớn… Cô đồng ý. Vậy là chúng tôi có cuộc hẹn đầu tiên sau hơn 3 tuần quen nhau trên mạng xã hội.

Phải nói là khi gặp Vân Hương, tôi bị thu hút ngay lập tức. Cô gái đứng trước mặt tôi rất xinh, da trắng, vóc dáng người mẫu, ăn mặc sành điệu. Không để cô ấy thất vọng, tôi đưa cô ấy đi ăn, đi cà phê ở những nơi sang trọng. Hương cũng hài lòng về độ “chịu chi” của tôi, miệng khen ngợi không ngớt.

Thời gian bên Vân Hương sao mà trôi nhanh thế, đến hơn 11h đêm, tôi nói đưa cô vào Nhà thờ Lớn đón khoảnh khắc ý nghĩa nhất. Nhìn dòng người đổ về khu nhà thờ mỗi lúc một đông, Vân Hương lại tỏ ra cân nhắc. Cô ấy nói rằng, người đông thế kia, không biết có chen chân đến được nơi hay không. Hơn nữa, cô ấy lại đang đi giầy gót nhọn, đi lại lâu có chút bất tiện…

Chiều ý cô ấy, chúng tôi quyết định không vào Nhà thờ Lớn mà lượn vài vòng trên phố, hoà vào dòng người đông đúc. Khi tiếng chuông nhà thờ ngân lên, tôi mạnh dạn cầm lấy tay cô ấy…

Khi cảm thấy mệt, tôi gợi ý tìm một chỗ để nghỉ ngơi qua đêm Giáng sinh, cô im lặng. Lòng vui như mở hội, tôi nhấn ga hướng về khu phố có nhiều nhà nghỉ, nhưng nơi nào cũng hết chỗ.

Hơn 1h đêm, chúng tôi vẫn đi lòng vòng ngoài đường, rồi Hương bỗng gợi ý đến một khách khách sạn nhỏ khá xa trung tâm. May quá, khi chúng tôi đến nơi, khách sạn vẫn còn phòng.

Tôi và Hương đã lao vào nhau, trải qua một đêm nồng cháy. Khi đã thoả mãn và mỏi mệt, cả hai cùng thiếp đi. Khi tôi thức giấc thì đã là… 10h sáng hôm sau.

Nhìn sang chỗ Hương nằm giờ trống không. Tôi chạy vào phòng tắm, cũng không thấy. Linh cảm mách bảo có điều gì bất thường, tôi chạy ra tìm điện thoại để gọi thì ôi thôi: Ví tiền có hơn 10 triệu đồng tiền mặt, các loại thẻ, điện thoại, đồng hồ hiệu và cả cái áo khoác da gần 20 triệu đồng tôi mới sắm để đi chơi Giáng sinh… đã không cánh mà bay.

Tôi mặc vội quần áo, chạy xuống bàn lễ tân thì họ nói, cô đã rời đi từ sớm và nói nhắn người đi sau sẽ trả tiền phòng. Khi tôi mượn điện thoại gọi cô ấy thì chỉ có thông báo “thuê bao…”. Không còn tiền, tôi muối mặt gọi cho thằng bạn thân đến trả tiền phòng.

Quả thực, tôi không thể diễn tả hết hoàn cảnh trớ trêu, thảm hại của mình khi đó. Nhìn điệu bộ cố nhịn cười của thằng bạn mà tôi vừa xấu hổ vừa phẫn nộ.

Sau ngày hôm đó, tôi tìm mọi cách cũng không thể liên lạc được với Vân Hương. Tôi phát hiện mình bị cô ấy chặn tin nhắn trên facebook, zalo… Tôi cũng tìm số, gọi đến công ty lữ hành để hỏi, nhưng họ nói chỗ họ không có ai tên là Vân Hương, không có người như tôi miêu tả…

Lúc này tôi mới thật sự chấp nhận việc bản thân đã bị lừa bởi một kẻ lừa đảo chuyên nghiệp. Tôi đã không tỉnh táo, lao vào tình một đêm với gái lạ để rồi bản thân nhận về bài học đắt giá. Giờ cứ ai nhắc đến hẹn hò đêm Giáng sinh là tôi bị ám ảnh. Đối với tôi, chỉ lần này thôi, đã tởn đến già…

admin
ADMINISTRATOR
PROFILE

Posts Carousel

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked with *